NHỚ
CÂY ĐÈN DẦU—Thơ Đào Trường San
Bất ngờ cúp điện cả vùng
Cảnh phim chiếu dở lạnh lùng cắt ngang
Đèn cầy tạm đốt cho sang
Xua tan bóng tối muộn màng chờ thôi.
Ánh đèn leo lét bên tôi
Phút giấy bỗng nhớ xa xôi quê nhà
Tháng ngày vất vả trôi qua
Đèn dầu mẹ đốt vui òa bữa cơm
Quê nghèo đâu có gì hơn
Chút may mắn được mùi thơm của dầu
Đêm buốn cúp điện thật lâu
Trong tôi lại nhớ đèn dầu thửa xưa.
ĐTS