YÊU
NẮNG GIÓ QUÊ—Thơ Đào Trường San
Chiều nay em về với quê
Tháng Năm nóng như đổ lửa
Con đường làng vẫn như muôn thuở
Níu chân người bằng đám cỏ may
Em vừa về, nắng đừng làm em say
Với cơn khát cồn cào cổ họng
Quê vẫn vậy, mùa ni nắng nóng
Phải chịu thôi, không trốn được gió Lào
Em quen rồi nắng mấy cũng không sao
Bát nước chè xanh, trưa hè đã khát
Em sẽ nghe những cơn sóng hát
Vang lên từ Cửa Việt, Cửa Tùng
Chiều nay về, anh có theo cùng
Sao chẳng thấy bàn chân in trên cát
Vẫn nắng gió, vẫn cồn cào bỏng rát
Và cái thật
thà, em yêu nắng gió quê!
ĐTS