NHỚ
HOA DẺ VÀNG---Thơ Đào trường San
Dẻ vàng thơm
nức trên cây
Rủ rê hiếu thích bàn tay học trò
Trêu em tôi gạt bất ngờ
Hoa rơi nát vụn, thẩn thờ em đi
Buồn trêu em chẳng nói gì
Mấy ngày giông bão lầm lì chết tôi
Dẻ vàng tôi hái thơm ơi
Đưa em, em giận, hoa rơi khổ đường
Lớn lên mỗi đứa mỗi phương
Đời bao vất vả quên hương dẻ vàng
Hôm nay tôi trở về làng
Trên con đường mới ngỡ ngàng khác xưa
Dẻ vàng còn lại trong mơ
Còn trong ký ức tuổi thơ một thời
Tiếc ghê hoa dẻ mất rồi
Ngẩn ngơ lối cũ bồi hồi nhớ ai !
ĐTS