VỀ
LẠI VỚI QUÊ---Thơ Đào Trường San
Tôi trở về với mãnh đất quê hương
Nơi tôi sinh ra ưa một thời tuổi trẻ
Ừ, mới đó mà thời gian trôi thật lẹ
Chẵng trách chi lớp kế cận ướm già
Con đường làng năm tháng bước chân qua
Giờ trải nhựa bê tông thoáng đẹp
Đám trẻ con nhà ai lấm la, lấm lét
Giống như tôi bồng bột thuở nào
Ngọn gió Nồm như lạc lối nôn nao
Ngọn lá chuối đung đưa chiều chạy vội
Đêm xuống nhanh, xóm chìm vào bóng tối
Nghe tiếng ai như đã lỡ chuyến đò.
Đêm tôi nằm căn nhà nhỏ buồn xo
Trằn trọc mãi nhớ mẹ cha biết mấy
Gà nhà bên vẫn vu vơ tiếng gáy
Mảnh trăng nghiêng góc cửa sổ nhìn vào
Quê nâng tôi giấc ngủ tự lúc nào
Tỉnh dậy,ánh bình minh tỏa sáng
Mỗi lần về quê tôi thường hay ngủ ráng
Để thức dậy nhìn đời bằng con mắt quê !
ĐTS