CỐT CÁCH QUÊ---Thơ Đào Trường San
Sinh ra từ chốn quê nghèo
Nên chi dáng dấp léo khoèo phải thôi
Nhọc nhằn đậu mãi trong tôi
Trải bao năm tháng giống hồi còn thơ
Phận nghèo đâu dám ước mơ
Loanh quang cũng chỉ dọc bớ ruộng sâu
Lội bùn bắc ốc, chăn trâu
Tôi theo chúng bạn thuộc câu lò dò
Đời tôi bước ngoặc bất ngờ
Trường xây con chữ đang chờ tôi ra
Lần đầu vượt xóm đi xa
Mang theo nhút nhát thật thà đi theo
Nói năng vẫn giọng quê nghèo
Đường đông ái ngại một lèo tôi đi
Tai nghe ngọn gió thầm thì
Có quê bên cạnh việc gì phải lo
Bây giờ phố mới nhà to
Đêm đêm vẫn nhớ quạt mo hiện về
Lớn lên từ một vùng quê
Và tôi vẫn vậy đi về giản đơn !
ĐTS