NẰM MƠ
Đêm nằm mơ, tôi về quê trở lại
Rét ôm chân, lạnh đến run người
Mẹ lúi húi sau vườn chăm luống cải
Áo phong phanh, mưa rét đã quen rồi
Gió heo may lang bạt phía chân đồi
Em đi học, nón bật tung lên mãi
Lạnh vào người, môi em thâm tím lại
Chẳng hề chi, được đến lớp, em mừng
Ngoài đường mưa, ai gánh nước đang dừng
Trở vai gánh cho bớt đi mệt mỏi
Nhìn thấy tôi, người ấy quay lại hỏi
Rét thế này mà chú cũng về quê?
Tôi giật mình, không phải rét đâu nghe
Trời đang nóng, mùa khô qua một nửa
Trước mắt tôi, đêm hiện về thật rõ
Bóng mẹ ngồi, thương quá giấc mơ.
Đ T S
Xem thêm, xin mời vài trang Web:Thienphuoc.com hay Sieuthihanghiem.com