VẤT VẢ ĐƯỜNG CÀY
Cha tôi lật những đường cày khó bảo
Nằm ỳ ra trên đám rưộng cằn
Để mai kia mơ được một mùa vàng
Cho cái ở, cái ăn và nhu cầu bất chợt đến
Ruộng quê tôi hàng năm thừa hạn hán
Đất chai săn nứt nẻ chân chim
Cái nhọc nhằn theo nắng hạn nằm im
Chờ đến dịp người ra cày trỗi dậy
Những đường cày muốn đứt hơi khó thấy
Đất sét trồi lên nằm ưỡn ngực ra phơi
Mồ hôi ướt đầm đìa lưng áo bạc cha tôi
Cho đám ruộng dần thay da đổi thịt
Cha tôi nhìn lên trời ,phía tây im thin thít
Trong mắt người chưa ló dạng hạt mưa
Bốn góc bờ vạt đất cứ nằm trơ
Không cày được cha tôi đành phải cuốc
Tất đất ,tấc vàng cha tôi học thuộc
Không dám bỏ hoang sợ đắc tội với trời
Con trâu ,cái cày theo cha tôi gần suốt cuộc đời
Chúng thông thuộc từng đường đi lối lại
Nơi đất rắn trâu cày đi chậm rãi
Nơi đất mềm lặng lẽ bước qua nhanh
Những đường cày cứ vậy loanh quanh
Như cuộc đời cha tôi lặp đi lặp lại
Vẫn cái ở ,cái ăn ,cái tương lai, hiện tại
Và vẫn cái nghèo lật xuống lại đào lên
Đ T S
Xem thêm, xin mời vào trang Web: Thienphuoc.com hay Sieuthihanghiem.com