TRẺ MÃI TÌNH QUÊ
Đã lâu rồi nay tôi mới về quê
Con đường đất vòng vo lối xóm
Nền đất đỏ, chỗ lồi, chỗ lõm
Rặng tre nghiêng xỏa bóng lòa xòa
Đất thân thương giọng nói thật thà
Cứ đuồn đuột hỏi chẳng cần rào đón
Tôi quen rồi đưa hai tai ra hứng
Mấy câu chửa thề, lỗi ít về thăm
Mẹ thấy tôi mừng đôi mắt đăm đăm
Nhìn thật lỹ xem tôi gầy hay béo
Vẫn mái nhà, vẫn căn phòng ấy
Cha tôi đi để lại khoảng trống buồn
Chú bác đến nhiều, nhà vẻ chật hơn
Râm ran chuyện nói hoài không hết
Nước chè xanh trưa hè đậm chát
Thơm nghĩa tình mẹ mới vừa pha
Ai đó kể rằng cơn lốc đi qua
Gió cữ giật làm nhà tôi tốc mái
Cả làng đến, cả làng lợp lại
Mới có hôm nay thoải mái chuyện trò
Vẫn say sưa những câu chuyện bất ngờ
Chuyện rủi may, vui buồn, hoạn nạn
Và tình cảm, chao ôi tình cảm
Cháy bùng lên như nắng đỏ hè
Đi lâu xa, nay tôi mới trở về
Quê vẫn vậy nghèo nhưng chung thuỷ
Vẫn chất phác hiền từ, giản dị
Vẫn tâm hồn trẻ mãi với thời gian
Ñ T S