Mẹ chớ băn khoăn
Con còn bao nhiêu đồng chí
Sau trận đánh, họ đang nằm nghỉ
Họ cũng như con trẻ mãi đến giờ
Đất miền Trung, nóng, lạnh chực chờ
Chúng con quen rồi mẹ ạ
Tết về rủ rỉ trước sân
Con ong dậy sớm lượn gần lượn xa
Mai ngồi chúm chím nụ hoa
Nay mai được dịp nở ra khoe mình
Em cười buổi sớm thật xinh
Có hay ai đó đứng nhìn xốn xang
Tôi thích thú bước lên thềm năm mới
Như lá non vừa nhú khỏi mùa đông
Chân chạm khẽ tia nắng ấm mùa xuân
Nghe ti tách tiếng đổi mùa chộn rộn
(bấm tiếp để xem toàn bài)
Những tấc đất mấy đời gồng mình chịu trận
Giữa hoang sơ, thiếu thốn đủ điều
Thương những tháng năm vo tròn trong tủi hận
Côn Đảo ngục tù bóng dáng liêu xiêu