Trang chủ
 
Giới thiệu
 
Tin tức
 
Thư cảm ơn
 
Danh sách tài trợ
 
Liên hệ
English
Công tác - Hoạt động
»  Các dự án
»  Các hoạt động
»  Công tác từ thiện
»  Địa chỉ cần giúp đỡ
Thông tin - Tư vấn
»  Tư vấn du lịch
»  Tư vấn pháp luật
»  Văn bản pháp quy
»  Tủ thuốc từ thiện
»  Mẹo vặt trong đời sống
»  Trang viết của bạn đọc
»  Trang tin tức sự kiện
»  Sản phẩm mới
»  Những con số biết nói
»  NHẮN TÌM ĐỒNG ĐỘI
»  Rao vặt từ thiện
»  Những chuyện cảm động về tình đồng loại
»  Đặc sản quê hương
»  Tin vui
»  Thông tin về các nhà tài trợ
»  Tin cần biết
Gương sáng
»  Gương sáng người khuyết tật
»  Gương sáng cộng đồng
Góc thư giãn
»  Thơ chọn lọc
»  Truyện chọn lọc
»  Siêu thị cười
»  Câu chuyện bốn phương
»  Đố vui
»  Chuyện lạ của VIỆT NAM
»  Giải đáp câu đố
»  Chuyện lạ đó đây
Thư viện ảnh
»  Tư liệu các cháu
»  Tư liệu Cơ sở - Chi hội
»  Họp mặt Hội viên
»  Hội thảo - Hội nghị
»  Hoạt động cộng đồng
»  Các Mạnh thường quân
»  Lãnh đạo chính quyền
»  Ảnh du lịch
»  ẢNH LẠ
»  Ảnh lạ trong và ngoài nước
Ảnh du lịch ngoài nước
»  Cảnh đẹp
»  Ảnh mùa xuân
Tìm kiếm
Chọn giá : VND
-
Quà tặng khuyến mại
Tình trạng sản phẩm
Thống kê truy cập
50.383.032 lượt truy cập
135 đang trực tuyến
CHỌN RỂ-Truyện ngắn của Đào Trường San







Ông Tuân làm nghề cầm cố và cho vay nặng lãi. Thời buổi kinh tế chuyển đổi, mọi thứ còn đang thử nghiệm cũng là dịp để những người làm nghề như ông phất lên nhanh chóng. Từ một cửa hàng nho nhỏ đến nay ông Tuân đã thành lập được công ty lớn, kinh doanh đủ ngành nghề. Ông Tuân nổi tiếng giàu có khắp huyện Châu Thành và cũng nổi tiếng về sự khôn lỏi. Người ta gọi ông là Tuân đại gia. Ông Tuân cũng rất thích người ta gọi ông như thế.

Hai vợ chồng ông Tuân sinh được hai cô con gái, được đặt tên là Ngọc và Ngà. Xưa nay đều vậy, ai cũng thích chọn những cái tên thật hay để đặt tên cho con mình. Họ mong con cái lớn lên khỏe mạnh và gặp nhiều may mắn. Ông Tuân muốn con ông sau này giàu có, quý như ngọc, như ngà.

Ngọc và Ngà lớn lên trong một gia đình khá giả nên có đủ mọi thứ. Càng lớn, Ngọc, Ngà càng đẹp. Hai cô có thân hình thon thả, nước da trắng hồng, đôi mắt long lanh, đôi môi xinh xắn, luôn nở những nụ cười làm xao xuyến các chàng trai.

Ông Tuân đánh tiếng gả con gái. Ông nói chỉ gả cho những thanh niên có tài, có đức để sau này còn nhờ cậy được. Nhưng để trở thành con rể của ông, nhất thiết phải hội đủ các điều kiện mà ông đưa ra, phải qua hai đợt sát hạch, đại loại là phải làm cho ông vừa ý.

Đám thanh niên trong vùng râm ran truyền tụng cho nhau về việc ông Tuân kén rể và họ rủ nhau đi thử vận may. Hầu hết đám thanh niên đều rớt ngay vòng sơ tuyển. Ông Tuân chỉ tiếp họ bằng một câu chào và một cái bắt tay. Ông nhìn dáng dấp đi, đứng của họ để kết luận. Người thì ông nói có dáng đi vất vả, người thì ông bảo có dáng đi không đứng đắn… Cũng có vài người ông chỉ liếc qua khuôn mặt mà đoán. Phần đông, ông nói họ không có tướng làm giàu. Với đám thanh niên trong làng, ông không muốn gả con gái cho họ vì " quá hiểu nhau”. Cuối cùng, hai thanh niên ở làng bên, một anh tên Dũng còn anh kia tên Hùng, lọt được vào vòng chung kết.

Hùng và Dũng đều cao ráo, khỏe mạnh, được ông Tuân cho gặp tại nhà riêng. Để khỏi lòng vòng ông Tuân nói :
- Các anh phải trải qua hai lần thử thách. Lần thứ nhất là thử thách về mối quan hệ. Các anh có thể đến gặp tôi đầu giờ tại cơ quan và làm cho tôi vừa ý là được. Lần thứ hai là thử thách về trình độ chuyên môn, tôi sẽ ra đề sau, các anh có ý kiến gì không?

Hùng và Dũng nhìn ông Tuân rồi nhìn nhau. Bỗng Hùng mạnh dạn:

- Thế lần thứ nhất chúng cháu có phải chuẩn bị gì không ạ?

- Không, không cần chuẩn bị gì cả!

Hùng và Dũng ra về với những suy nghĩ khác nhau.

Dũng cho rằng:" Ông Tuân là giám đốc của một công ty lớn nên mình phải tranh thủ đến trước giờ may ra mới gặp được ông. Tiền bạc chắc ông ấy chẳng cần. Hàng ngày, ông ấy phải ký nhiều giấy tờ, nên tốt nhất là mình mua một ngòi bút thật tốt để tặng ông…”. Nghĩ sao, Dũng làm vậy. Một tuần liền, Dũng đến trước cổng cơ quan công ty ông Tuân ngồi đợi từ lúc sáu gìơ ba mươi phút sáng. Lần nào Dũng cũng căng mắt ra để nhìn nhưng chẳng lần nào Dũng thấy ông Tuân đi vào cổng. Khoảng chín gìơ, đột nhiên cánh cổng lại mở và chiếc xe Camry chở ông từ trong công ty đi ra, thế là hỏng!

Còn Hùng. Anh ta chẳng vội vàng lao vào cuộc chơi. Hùng dành mấy ngày để nghiên cứu. Hùng biết ông Tuân sáng nào cũng ghé vào quán Hương Xưa ăn sáng, uống cà phê. Ông Tuân ngồi mãi ở đó đến gần chín giờ mới đi vào công ty bằng cổng sau.

Hùng dậy thật sớm, chạy xe gắn máy đến quán Hương Xưa. Hùng chọn ngay cái bàn gần hòn non bộ để ngồi. Đó cũng là vị trí mà ông Tuân thường ăn sáng. Ông Tuân ưa ngồi đúng chỗ quen. Hùng gọi hai tô phở đặc biệt, hai ly cà phê sữa nóng, những thứ ông Tuân thích dùng. Hùng ngồi chờ. Anh dặn cô phục vụ hãy chuẩn bị sẵn mọi thứ, khi nào ông Tuân đến mới mang ra.

Từ ngoài cổng ông Tuân lững thững bước vào. Ông Tuân ngồi vào vị trí quen thuộc của mình. Ngồi đối diện với ông Tuân là Hùng. Cô phục vụ mang phở và cà phê ra cho hai người. Tất cả diễn ra giống như mọi lần, chỉ có điều hôm nay ông Tuân khỏi phải trả tiền. Ăn uống thoải mái xong, đồng hồ trên tay chỉ đúng chín giờ sáng, ông Tuân đứng dậy bắt tay Hùng và nở một nụ cười ưng ý. Vậy là Hùng thắng.

Sau hiệp một, Ông Tuân triệu tập Hùng và Dũng đến nhà, ông nói:

-Đó mới là khúc dạo đầu, phải thử thách các anh thêm lần nữa. Nếu lần này cậu Dũng thua tiếp thì mọi chuyện coi như xong, còn ngược lại, ta phải thử thách thêm lần cuối. Công ty của ta hiện tồn kho nhiều sản phẩm, không bán được, trong lúc đó lại thiếu tiền trả lương cho công nhân. Các cậu về suy nghĩ giúp tôi tìm phương án giải quyết.
Tình thế rất cấp bách, các cậu cố gắng đưa ra lời giải sớm.

Đúng là một bài toán khó! Dũng vốn là một người cẩn thận và chịu suy nghĩ. Anh bỏ công đi khắp các chợ trong thành phố điều tra. Loại hàng may mặc na ná như hàng của công ty ông Tuân không thấy bán, có lẽ do chất lượng kém, khách hàng không ưa. Dũng lên một phương án chi tiết mà cốt lõi của vấn đề là phải đầu tư mới máy móc thiết bị, hợp lý hóa sản xuất, thiết lập lại mạng lưới tiêu thụ…

Dũng rất tin tưởng vào dự án của mình, anh cho vào một phong bì lớn, đưa cho ông Tuân, hồi hộp chờ đợi. Ông Tuân nhìn phong bì dày cộp ngạc nhiên hỏi Dũng:

- Anh viết gì mà nhiều thế! Tôi không có nhiều thời gian để đọc, anh hãy tóm tắt cho tôi nghe có được không?
-Dạ, được!- Dũng đáp- Dũng mới trình bày phần đầu tư máy móc thiết bị đã bị ông Tuân xua tay:
- Được rồi, cậu để đấy hồi sau tôi xem!

Trong lúc đó, Hùng vẫn thản nhiên như không. Đến ngày áp chót, anh ta mới đến công ty gặp ông Tuân. Vừa thấy Hùng, ông Tuân hỏi ngay:
- Thế nào, cậu đã có phương án chưa?
- Dạ có!- Hùng đáp.
- Ở đâu? Cậu đưa cho tôi xem!

- Dạ thưa! - Hùng lễ phép, phương án của cháu rất đơn giản mà hiệu quả tức thì, khỏi cần phải viết ra giấy - Không để ông Tuân hỏi thêm Hùng nói tiếp: - Muốn giải quyết nhanh hàng tồn kho, thanh toán tiền lương cho công nhân, cách tốt nhất, hay nhất là trả lương cho họ bằng sản phẩm.

- Thế người ta không chịu nhận thì sao, ông Tuân hỏi.
- Người nào không nhận thì cho nghỉ việc, Hùng đáp.
- Hay, hay! Ông Tuân reo lên - Cậu đúng là người thông minh. Tôi sẽ gả con gái tôi cho cậu! Ông Tuân bật dậy bắt tay Hùng vui vẻ.

Đến lượt cô gái út phải lấy chồng, ông Tuân đánh tiếng như lần trước nhưng xem ra chẳng mấy ai mặn mà. Đám thanh niên trong làng mê sắc đẹp của cô út nhưng lại sợ ông Tuân cho leo cây như lần trước.
Đã mấy tháng trôi qua, không thấy bóng dáng thanh niên lảng vảng đến cầu hôn, ông Tuân liền gọi đứa con rể lại, hỏi:

- Thế nào, con có cao kiến gì không?
- Dạ thưa!- Hùng đáp, cha khỏi lo, con sẽ giới thiệu cho cha một người.
Ông Tuấn cắt ngang:
- Người đó thế nào, tốt hay xấu, có dễ bảo không?
- Nó là bạn của con, tính nó giống con như đúc.
-Tốt, tốt!- Ông Dũng reo lên - Thế thì chẳng cần tuyển nữa, mau dẫn nó đến nhà ngay!
 
                                                                                                 Đ T  S

Xem thêm, xin mời vào trang Web: Thienphuoc.com hay Sieuthihanghiem.com
Gửi bài về cho chúng tôi   Gửi link trang này   In   Lên trên   Trở về
Gởi cảm nhận - bình luận bài này
Tên người bình luận (*)  
Email (nhập hoặc không)  
Tiêu đề bình luận (*)  
Nội dung bình luận (*)    
Mã bảo mật (*)  
 
   
 
Truyện chọn lọc
22/2414  
Sắp xếp
Xem từ đến
Số bài / trang
TÌNH VÀ NGHĨA--Truyện ngắn Đào Trường San (02-12-22 | 10:52)
GẶP GỠ ĐỒNG HƯƠNG--Thơ Đào Trường San (30-11-22 | 09:53)
CUỘC CHIẾN CÒN LẠI –Truyện ngắn Đào Trường San (23-08-22 | 09:25)
TÌNH VÀ NGHĨA-Truyện ngắn của Đào Trường San (29-10-21 | 13:09)
CUỘC CHIẾN CÒN LẠI-Truyện ngắn: Đào Trường San (30-08-19 | 14:33)
LẦN NÓI DỐI ĐẦU TIÊN- Truyện ngắn của Đào Trường San (19-11-18 | 10:27)
TÌNH BẠN-Truyện ngắn Đào Trường San (17-02-16 | 16:09)
MƯU SINH-Truyện ngắn của Đào Trường San (15-01-16 | 16:09)
GIA ĐÌNH BÀ THÀNH- Chuyện ngắn của ĐÀO TRƯỜNG SAN (28-10-15 | 08:58)
NÓI LẮP-Truyện ngắn của Đào Trường San (14-10-15 | 21:15)
GÁC SÚNG- Truyện ngắn của Đào Trường San (12-10-15 | 21:20)
NHỮNG KHOẢNG LẶNG-Truyện ngắn của Đào Trường San (22-10-14 | 21:18)
MỘT NGÔI SAO BĂNG-Truyện của Đào Trường San (18-10-14 | 15:45)
CHỌN RỂ-Truyện ngắn của Đào Trường San (09-10-14 | 21:10)
ĐỨA TRẺ BỊ LẠC- Truyện của Đào Trường San (23-09-14 | 21:24)
TÌM VIỆC- Truyện ngắn Đào Trường San (06-09-14 | 15:01)
PHẦN KẾT CÓ HẬU-Truyện ngắn của Đào Trường San (06-08-14 | 10:46)
KHÁC BIỆT (29-07-14 | 15:03)
TÌNH ĐẦU-Truyện của Đào Trường San (22-05-14 | 10:01)
CÓ MA- Truyện ngắn của Đào Trường San (27-09-13 | 21:54)
  Trang 1/2: 1, 2  Sau
Thông tin liên hệ
Đào Trường San
Chi Hội trưởng
ĐT: 090 380 9212
san92122003@yahoo.com
64 Trần Hưng Đạo, P7
Q.5, TP. Hồ Chí Minh
 


Hỗ trợ trực tuyến
Tin - Bài mới nhất
CHÍNH SÁCH MỚI CÓ HIỆU LỰC TỪ THÁNG 4 NĂM 2024
(24-04-24 | 09:56)
Điều lệ Chi hội
(24-04-24 | 09:47)
ĐÁM CƯỚI QUÊ-Thơ Đào Trường San
(24-04-24 | 09:45)
Together with Thien Phuoc ease the pain of agent orance
(24-04-24 | 08:37)
Giới thiệu Thiên Phước
(24-04-24 | 08:37)
TÔI VỀ- Thơ Đào Trường San
(10-04-24 | 14:54)