Gọi
là ngôi nhà nhưng thực ra nó như một chiếc "hộp diêm” với chiều ngang
2,2 m, chiều dọc chưa tới 5 m được dựng lên 4 bức vách, lợp tạm bằng mấy
tấm tôn rách bươm, là nơi tá túc của hai mẹ con bà Võ Thị Tư, 56 tuổi
và con gái Võ Thị Vân, 12 tuổi ở xóm sông, thôn Hà Lỗ, xã Hải Tân, huyện
Hải Lăng (Quảng Trị).
Bà Tư trong ngôi nhà "hộp diêm” của mình
Giữa tiết trời lạnh giá, bà Tư đang lúi húi trong bếp với mái
tóc bạc trắng giàn giụa nước mắt bởi khói bốc lên từ mớ củi ướt đang
đun. Trong căn nhà rộng chừng 10 m2 ấy thì căn bếp chiếm 1/3,
còn lại diện tích trong nhà chỉ đủ kê chiếc giường ọp ẹp cho hai mẹ
con, góc nhỏ xíu là nơi kê mảnh ván cho cháu Vân làm nơi học bài.
Bà Tư cho biết, bà vừa mới đi bủa lưới ngoài sông về nhưng trời lạnh quá
nên chỉ bắt được vài con cá, con tôm. Bà Tư sinh ra trong một gia đình
nghèo, từ nhỏ đã phải sống trong cảnh khổ cực. Năm nay mới bước sang
tuổi 56 nhưng mái tóc bà hầu như đã bạc trắng, làn da ngăm đen nhăn nheo
in hằn sự khốn khó cả đời người.
Bà Tư kể, do nghèo quá nên bà mải mê làm lụng phụ giúp bố mẹ nuôi em,
mãi đến hơn 40 tuổi mà bà vẫn ở vậy. Nghĩ đến cảnh già đơn chiếc, nên
một thời gian sau đó bà Tư xin một đứa con để nương tựa về già. Cháu Võ
Thị Vân ra đời trong hoàn cảnh đó.
"Có đứa con cũng đỡ buồn chứ ở một mình lại nghèo khó như tui đây thì
tủi lắm. Dù gì thì sau này già cả cũng có con cái bưng cho miếng cơm,
bát nước”, bà Tư trầm ngâm nói.
Lúc chúng tôi đến, con gái bà Tư vẫn chưa đi học về. Bà Tư kể, dù là gia
đình nghèo, được miễn giảm học phí nhưng việc nuôi con gái ăn học, sắm
sửa sách vở, áo quần cũng là gánh nặng đối với bà. "Tui muốn cho cháu đi
học để thay đổi cuộc đời, nhưng sức già cả, đau yếu liên miên, quăng
chài bủa lưới thì khi có khi không. Còn đi làm thuê mướn thì sức như tui
mỗi ngày người ta trả cao lắm được khoảng 20.000 đồng. Thỉnh thoảng,
hàng xóm có giúp đỡ hạt gạo, chén mắm nhưng không thể giúp mãi được,
trong khi sức khỏe tui ngày một yếu nên không biết có kịp nuôi nấng con
bé lớn khôn không. Mong rằng trời thương chứ ở cái xóm chài nghèo này
thì chẳng biết xoay xở thế nào…”, bà Tư tâm sự trong hờn tủi.
Bà Tư nói thêm, bé Vân dù học rất khá nhưng cũng đã mấy lần có ý định
xin mẹ cho nghỉ học để đi làm thuê, làm mướn nhưng bà không cho. Bà nghĩ
đời mình đã khổ cực rồi nên sẽ gắng nuôi nấng con nên người, có cái
chữ, cái nghề để ra với đời… Đó là ước vọng của mẹ con bà về tương lai.
Còn hiện tại, trong căn nhà "hộp diêm” tồi tàn với cảnh mẹ già con mọn
nghèo túng ấy thì liệu có phép màu nào để có thể biến mơ nhỏ nhoi, giản
dị đó thành hiện thực?
Bài, ảnh: HIẾU GIANG
Xem thêm, xin mời vào trang Web:thienphuoc.com hay sieuthihanghiem.com