VẸN NGUYÊN ĐÀ LẠT
Đà Lạt sinh ra với sự dịu dàng
Mưa lả lướt dọc đường quen vắng vẻ
Gió mơn man hàng thông xanh lặng lẽ
Và khoảng trời đùng đục nhớ nhung ai
Đà Lạt sinh ra nỗi nhớ dằng dai
Hồ Than Thở dấu tình xưa bỏ ngỏ
Hoa Dã Quỳ đứng yên bên lối nhỏ
Màu vàng tươi những bước chân về
Đà Lạt sinh ra hạnh phúc tràn trề
Tuần trăng mật vẹn nguyên tận hưởng
Vi la xinh ngồi nhìn ra mường tượng
Phía trước cuộc đời sáng đẹp bao la
Đà Lạt sinh ra, cho cảnh và hoa
Cảnh như tranh và hoa đẹp lắm
Đi giữa phố, giữa con đường tĩnh lặng
Lâng lâng say tình đất, tình người
Đà Lạt ơi, anh phải về rồi
Về với nắng mưa, với đời thường vất vả
Giử lại em Đà Lạt nguyên vẹn cả
Để mai rồi Đà Lạt nhớ thông reo.
Ð T S