CỨ KHÓC ĐI---Thơ Đào Trường San
Cứ khóc đi đừng nhốt nước mắt ở lại
Cho chảy ra sẽ nhẹ nhỏm người
Đời là vậy chẳng ai khóc mãi
Hết khóc rồi là trở lại vui tươi
Cứ khóc đi cho nước mắt rơi
Cuốn trôi hết những giận hờn tủi khổ
Đời có lúc thanh bình, có lúc bão tố
Có sao đâu giọt nước mắt mặn môi
Cứ khóc đi, khóc cho hết thì thôi
Sẽ thoải mái khi không còn giận dỗi
Giọt nước mắt ngàn đời không có lỗi
Chớ ngại ngần, càng nén càng đau
Cứ khóc đi rồi sẽ cười mau
Ai cũng vậy khóc cười hòa trộn
Cõi vô thường buồn vui lẫn lộn
Con người mà- thôi hảy cứ khóc đi !
ĐTS