NẮNG QUÊ---Thơ Đào Trường San
Ngủ dậy
Em xòe tay bắt nắng
Những giọt nắng dịu dàng
Ùa vào từ ô cửa sổ
Giọt nắng quê rực rỡ
Trong veo, mỏng mảnh, thích đùa
Em lớn lên giọt nắng mãi không già
Vẫn cùng em qua song cửa sổ
Và đôi khi em nằm mê mệt ngủ
Giọt nắng vào lay em dậy thật nhanh
Còn bây giờ em đã đến phương Nam
Căn nhà mới nắng vẫn ùa vào từ ô cửa sổ
Đôi ba lần em thò tay bắt thử
Có giọt nắng quê nào đang ở quanh đây ?
ĐTS