CHIỀU MƯA ĐÁ ĐẼO
Mùa mưa về lại với đèo
Sạt đất, đá lỡ, lũ trèo, lũ qua
Hoang sơ, vắng vẻ rừng già
Buồn giăng Đá Đẽo, mưa nhòa lối đi
Lán ngồi, mưa dột lắm khi
Mưa như trút nước, làm gì được đâu
Lên đây mới hiểu rừng sâu
Điện, đường, trường, trạm còn lâu mới về
Người Rục trên núi thương ghê
Trăm năm đâu biết mình quê chốn nào
Nghe đài vẫn chuyện ước ao
Hai tuần một chuyến, xe vào lại ra
Bom mìn như quỷ, như ma
Chiến tranh sót lại, chỗ xa, chỗ gần
Run run chiếc máy dò mìn
Chao ôi có lúc hy sinh bất ngờ
Mở đường xuyên Việt đang chờ
Thôi thì người lính bây giờ lại đi
Hình như ngọn gió nói gì
Hồn bao đồng đội thầm thì bảo nhau
Mưa đèo, rớt dứng, mưa lâu
Thương ơi Đá Đẽo, vùng sâu, một chiều.
Đ T S