Tôi về nhặt lại hư không
Tháng năm uể oải chẳng mong được gì
Bỏ làng, bỏ ruộng tôi đi
Giờ quay trở lại lầm lì bụi me
Vẫn hiền cong dáng ngọn tre
Mùa ni ràn rạt tiếng ve dậy làng
Chẳng thể nào em hiểu được anh đâu
Dẫu năm tháng sợi tơ tình ràng buộc
Vẫn khuôn mặt anh vô ra quen thuộc
Vẫn dáng đi không chịu cúi bao giờ
Tình yêu đâu phải sự ban cho, lặng lẽ đến bất ngờ
Dưới chân núi một con đường ngoằn nghoèo như rắn
Nằm hồn nhiên chờ đợi người, xe
Tất cả lặng im, chỉ róc rách dưới khe
Dòng nước chảy, tiếng chim chiều gọi bạn
Tôi và em, sống bên nhau, chẳng hiểu gì nhau
Thì cuộc đời vẫn vậy có sao đâu
Hai nửa âm, dương, cục nam châm một khối
Em hay bi bô, cón tôi ít nói
Tuổi khắc nhau, thượng đế sắp đặt mà