Ta lấy tay vốc nước trong rửa mặt
Nhớ lại một thời mê mẩn sông quê
Giọt nước mát làm ta ngây ngất
Kỷ niệm trẻ thơ mau chóng ùa về
Nhìn thật kỹ bến sông quê vẫn vậy
Vẫn hồn nhiên như thửa hồng hoang
Những phiến đá vuông tròn bóng bẩy
In dấu chân năm tháng cả làng
Phía trên đầu mảnh trăng khuyết đi ngang
Báo hiệu một mùa trăng rất sáng
Đêm tháng bảy mặt sông lãng mạn
Lấp lánh sao trời da diết giọng đò đưa
Chớ chần chừ, con tình cảm dây dưa
Viện cớ lâu ngày níu chân ta ở lại
Tạm biệt nhé dòng sông thơ dại
Lưu luyến mang theo và hẹn ngày về
Đ T S