QUA MIỀN GIÓ CÁT
Đi qua miền gió cát
Nghe tiếng ru nhọc nhằn
Thương quê mình nắng hạn
Bao đời nay khó khăn
Làng có mấy trăm năm
Vẫn triền miên vất vả
Luống cuống tìm cái ăn
Chưa bao giờ hết khổ
Ruộng cằn như thách đố
Gió Lào mãi không thôi
Nắng nung vàng mọi nơi
Mỏi mòn trông giọt nước
Thiếu hoài làng biết trước
Mãi loanh quanh chống chèo
Nên chi cảnh đói nghèo
Nằm hoài trong câu hát
Đi qua miền gió cát
Nghe bước chân bồi hồi
Thương quê dằn cơn khát
Đắng bờ môi quê ơi.
Đ T S