Tôi ước ao được về Hà Nội, ngắm cảnh Thủ đô nhân dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội, nhưng không thực hiện được bởi nhiều lý do mà quan trọng là kinh phí và thời gian không cho phép.
Hai ngày sau khi đại lễ kết thúc, tôi may mắn được ra Hà Nội dự Đại hội lần thứ 4 của Hội cứu trợ trẻ em tàn tật Việt Nam. Dù sao thì tôi vẫn còn được thưởng thức cái dư âm của ngày đại lễ.
Hà Nội vẫn đẹp và nên thơ. Trời mùa Thu Hà Nội thật dễ chịu. Trên những con đường chính của Hà Nội vẫn rực rỡ cờ, hoa. Lác đác, một vài nơi, người ta bắt đầu thu dọn những sân khấu ngoài trời. Không khí làm việc của người dân Hà Nội lúc này như vẻ khẩn trương hơn, bù lại cho những ngày được nghỉ ngơi, giải trí. Hà Nội với tôi lúc này tràn đầy những cảm xúc khó tả.
Các anh Tùng, Sòa, Đáp đưa tôi đi dạo một vòng ở trung tâm Hà Nội. Điểm đầu tiên chúng tôi tìm đến là con đường tranh gốm sứ Thăng Long-Hà Nội., cách đây ít hôm đã được đại diện tổ chức UNESCO trao bằng kỷ lục GUINESS cho loại hình nghệ thuật này. Đúng là một tác phẩm hoành tráng, đáng được tôn vinh. Bức tranh bằng gốm sứ được làm trong thời gian gần bốn năm, từ tháng 2 năm 2007 đến tháng 10 năm 2010, với chiều dài 3850 mét, tổng diện tích 6950 mét vuông, thể hiện trong 21 trường đoạn gốm, phác thảo nên những bức tranh về lịch sử, danh lam thắng cảnh của nước ta. Tuy chưa thật sự hút hồn nhưng làm được bức tranh công phu bằng gốm sứ dài như vậy thì chưa có ai làm được.
Một công trình của sự dám nghĩ, dám làm. Một tác phẩm nghệ thuật của nhiều họa sỹ, nghệ nhân, sinh viên ...,đáng được ghi nhận về sự cố gắng.
ron
Tuy nhiên vẫn còn đó những vết sạn. Bức tranh hoành tráng đặt ở lề đường quá nhỏ bé. Thật khó cho khách lui, tới, thoải mái ngắm nghía tác phẩm giữa đông người. Để chụp được một tấm hình kỷ niệm với bạn bè, phải liều mạng lội xuống lòng đường mà bấm máy, rất nguy hiểm. Tôi có cảm giác người ta làm tác phẩm này cốt cho xong, để lại dấu ấn, chứ chưa nghĩ đến việc bảo tồn, sử dụng lâu dài, biến nơi đây thành điểm du lịch lý thú cho khách thập phương, một nơi có thể hái ra tiền. Mà để làm được điều đó, một vài người, một vài tổ chức không làm được, phải có sự hổ trợ của chính quyền, các ban ngành có liên quan, phải đầu tư nhiều hơn nữa. Thật tiếc!
Dù sao bức tranh bằng gốm sứ chào mừng 1000 năm Thăng Long Hà Nội cũng đã làm xong, được công nhận đạt kỷ lục thế giới. Có vẫn hơn không.