THĂM ĐỘNG PHONG NHA---Thơ Đào Trường San
Cảm ơn trời đất
Đã cho ta một cảnh đẹp tuyệt vời
Những núi non, sông nước, mây trời
Như thần tiên cổ tích
Mùa hè nóng vào Phong Nha thật thích
Gió luồn êm mát rượi cả tâm hồn
Thuyền nhẹ trôi trên dòng nước xanh rờn
Lặng yên quá đỗi
Hãy mở mắt xem, đừng ai lên tiếng vội
Bởi núi sông đang ôm ấp hữu tình
Tiếng động nhỏ thôi sông núi sẻ giật mình
Thiên nhiên đang nằm ngủ
Hảy lắng tai nghe như có ngàn hơi thờ
Của rồng, rùa, hổ, nai, sư tử…
Của những loài chim rực rỡ đậu trên vòm
Hang Hội Trường thoáng rộng như mòn
Ấm hơi ai những tháng năm đánh Mỹ
Và dấu tích đơn sơ giản dị
Của người Chăm vừa mới dừng chân
Ta sững sờ đứng trước động Tiên
Tươi xinh những rừng cây hoa lá
Trên bầu trời những ngôi sao đẹp quá
Sáng lung linh với mây trắng bồng bềnh
Các nàng Tiên đâu, xin hãy giáng trần
Múa lên cho thật hay thật dẻo
Những quả đào Tiên ở trên cao thật khéo
Chẳng ai ăn, năm tháng lớn to dần
Ngắm nghía thôi e cũng đủ no kềnh
Mong được trường sinh bất lão
Hang Cung Đình uy nghi huyền ảo
Cát tự nhiên ai đó phủ mịn màng
Chín bậc thang lên sừng sững ngai vàng
Lấp lánh màu ngũ sắc
Ta đến đây chẳng mong quyền chức
Chỉ nghịch đùa ngôi thử ngôi Vua
Đời bình thường nghèo khó thuở xa xưa
Ghê gớm lắm mong được bầu sữa mẹ
Đông Phong Nha càng vào sâu, càng lạ
Thiên nhiên cho ta hơn một kho vàng
Đang ẩn danh, ẩn tích
Còn sáng nay, ôi ta vui sướng nhất
Chui giữa núi Kẻ Bàng
Mơ…
Có một ngày trở lại !
Đồng Hới 28-8