NHỚ LỜI RU CỦA MẸ---Thơ Đào Trường San
Tôi về nhặt lại lời ru
Mới hay quê ẵm mùa thu đến rồi
Sớm mai bếp vắng mẹ ngồi
Trêu cơn gió lạnh lửa cười nước reo
Ư hư giàn bếp mốc meo
Thương quê luẩn quẩn cái nghèo bám trêu
Mẹ ngồi lặng lẽ ngồi theo
Đã quen vất vả gieo neo một thời
À ơi vẵng tiếng ru hời
Nhà bên vọng lại mẹ cười nhìn sang
Con gà vỗ cánh gáy vang
Báo tin sáng ghé đó làng dậy thôi
Căn nhà vắng quá mẹ ơi
Tiếng ru đọng lại một thời xa xăm
Tôi về nhặt lại tháng năm
Lời ru của mẹ ấm căn nhà mình !
ĐTS