CẦU CÂY---Thơ Đào Trường San
Quê còn sót lại cầu cây
Xóm thôn hẻo lánh cầu xây chưa về
Tôi lê từng bước nặng nề
Mắt đung đưa sợ lối về sẩy chân
Thực tình muốn bước qua nhanh
Mà sao nhìn xuống tái xanh mặt mày
Thôi em hãy đợi bên này
Nhường anh qua trước, cầu đầy lắc lư.
Em cười rạng rỡ tháng tư
Dân quê đâu sợ cầu hư, ư trời.
Tôi sang lạnh toát cả người
Chỉ thương em gái suốt đời hồn nhiên !