Khi vào WTO, chuyên gia của nước ngoài có cảnh báo cho chúng ta hai vấn đề, một là coi chừng tăng trưởng nóng, thiếu bền vững, hai là ô nhiễm môi trường. Chúng ta lắng nghe, nhưng đôi khi lại quá thờ ơ , coi thường về những cảnh báo đó.
Đây là ca phẫu thuật khó nhất trong mấy chục ca phẫu thuật được tiến hành tại trung tâm y tế huyện Quảng Điền, do các bác sỹ bệnh viện STO Phương Đông, thành viên trong đoàn từ thiện của hội cứu trợ trẻ em tàn tật thành phố Hồ Chí Minh, phối hợp với các y, bác sỹ của trung tam y tế huyện Quảng Điền thực hiện, trong chương trình từ thiện do giáo sư Hoàng Xuân Tùy, nguyên thứ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo, nguyên phó chủ tịch Hội Cứu trợ trẻ em tàn tật thành phố Hồ Chí Minh tài trợ.
Tôi ước ao được về Hà Nội, ngắm cảnh Thủ đô nhân dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội, nhưng không thực hiện được bởi nhiều lý do mà quan trọng là kinh phí và thời gian không cho phép.
Hai ngày sau khi đại lễ kết thúc, tôi may mắn được ra Hà Nội dự Đại hội lần thứ 4 của Hội cứu trợ trẻ em tàn tật Việt Nam. Dù sao thì tôi vẫn còn được thưởng thức cái dư âm của ngày đại lễ.
Sáng ngày 8 tháng 5 năm 2010, trên đường Lê Duẩn, trước dinh Độc lập, Hội Chữ thập đỏ Việt Nam phối hợp với Hội Chữ thập đỏ thành phố Hồ Chí Minh, tổ chức chương trình đi bộ “ cùng hành động để giảm thiểu tác động tiêu của quá trình đô thị hóa”, phát động chiến dịch “ những giọt máu hồng-2010”, tiếp tục thực hiện cuộc vận động “ mỗi tổ chức, mỗi cá nhân gắn với một địa chỉ nhân đạo”.
Cồn cỏ, một cái tên rất thân quen trong cả nước. Một hòn đảo anh hùng. Song trên thực tế, còn rất nhiều người chưa biết đến. Với tôi cũng vậy, hôm nay, tôi mới may mắn đến được Cồn Cỏ. Trong con mắt của tôi, Cồn Cỏ đẹp và nên thơ. Từ ngoài biển nhìn vào Cồn Cỏ giống như một con rùa đang bơi, xung quanh là sóng nước. Bãi biển ở Cồn Cỏ xinh xắn, gọn gàng, nước xanh trong, tha hồ vùng vẫy.
Ngày 30 tháng 6 năm 2010, chúng tôi khai trương cửa hàng kinh doanh vì mục đích từ thiện, tại 466 Nguyễn Thị Minh Khai, P2 Quận 3. Buổi khai trương diễn ra trong không khí vui tươi và đầy tình nghĩa. Nhiều lãng hoa tươi thắm của các cơ quan, xí nghiệp, các tổ chức cá nhân gửi đến chúc mừng cùng ánh mắt, nụ cười thân thiện.
Tôi gặp chị Bảy tức chị Trương Thị Lợi một vài lần trong các hoạt động của người khuyết tật ở thành phố và đã có ý định sẽ đến thăm trung tâm của chị mãi đến ngày hôm nay mới có thể thực hiện được.
Trời chiều ngày 8 tháng 4 năm 2010 rất nắng. Cái nắng của lúc chuyển mùa rất khó chịu. Người cứ nóng hầm hập. Tuy vậy, khi vào đến trung tâm giáo dục trẻ khuyết tật quận 4, nằm ở số 91 Nguyễn Khoái, quận 4, trong người tôi lại cảm thấy dễ chịu, quên mất cái nắng nóng vây quanh.
Năm nay, ngày hội Du lịch được tổ chức tại công viên 23/9, một địa điểm ở trung tâm thành phố. Số lượng gian hàng tham gia vượt trội hơn năm trước, có 150 gian của 73 đơn vị, nhiều nhất là các đơn vị lữ hành, nhà hàng, đồ thủ công, các quán cà phê. Cái mới của năm nay là việc quảng bá cho Du lịch thành phố-100 điều thú vị. Thực ra du lịch của ta nếu kể đúng thì phải có 1001 điều thú vị. Đất nước ta, tạo hóa đã cho những cảnh đẹp tuyệt vời mà có lẽ rất hiều nước trên thế giới thèm muốn
Còn đúng một tuần nữa là năm Kỷ Sửu sẽ chuyển giao cho năm Canh Dần. Một năm qua, chúng ta gồng mình để khắc phục khó khăn, vượt qua suy thoái về kinh tế. Điều đáng mừng là nền kinh tế của ta đang trên đà hồi phục và phát triển.
Từ sáng sớm, những người khuyết tật từ các ngã đường thành phố kéo về 202 Võ Thị Sáu để dự chương trình văn nghệ, giao lưu, trao quà với chủ đề “ vượt lên số phận” lần thứ sáu. Hội trường hôm nay như đẹp hơn mọi ngày. Những người khuyết tật cũng đến dự đúng giờ.Tôi có cảm giác như họ chấp hành giờ giấc tốt hơn những người không khuyết tật.
Ngày 7 tháng 2 năm 2010, tại hội trường nhà thi đấu Phú Thọ, Ngân hàng TMCP Sài Gòn Thương Tín(Sacombank) phối hợp với Hội cứu trợ trẻ em tàn tật thành phố Hồ Chí Minh tồ chức chương trình “ ngày hội từ thiện lần thứ 7-xuân Canh Dần-năm 2010.
Sáng ngày 27 tháng 12 năm 2009, tôi đến công ty thuốc lá Sài gòn ở 152 Trần Phú quận 5 thành phố Hồ Chí Minh để cùng tổ từ thiện của công ty thuốc lá Sài Gòn đi thăm các cháu khuyết tật và nhiễm chất độc da cam ở Thiên Phước. Tôi đến đúng hẹn và các thành viên trong đoàn cũng có mặt đầy đủ.
Sáng ngày 28 tháng 12 năm 2009, tôi đến chùa Phổ Quang ở phường 2 quận Tân Bình từ khá sớm, chưa đến 8 giờ sáng nhưng các bãi giữ xe xung quanh gần như không còn chỗ trống. Tôi cố thuyết phục, người giữ xe mới chiu cho tôi vào gửi và cũng chỉ để tạm vào lối đi giữa hai hàng xe chật cứng.