Trường CĐ Phát thanh- Truyền Hình II
Lớp:07CĐBC2
Họ Tên: Lê Trần Vũ Luân
Bài Phóng sự: Yêu thương một tấm lòng
Yêu thương một tấm lòng
Có những lớp học tình thương mà mỗi con người là một số phận, một hoàn cảnh khác nhau. Họ sống và chiến đấu với những căn bệnh bẩm sinh. Dù điều kiện sống khó khăn và vất vã nhưng vẫn vươn lên trong cuộc sống như những bông hoa hướng dương luôn mong muốn đón những tia nắng mặt trời ấm áp.
Chiến thắng bản thân.
Những căn bệnh xương thủy tinh, bại não hay bệnh đao…với những tiếng nói mấp máy không thành lời, nụ cười ngây thơ nhưng thường trực đâu đấy là nỗi đau co quặn người khi bệnh tái diễn. Đó là đại đa số trường tại cơ sở nuôi dưỡng trẻ khuyết tật Thiên Phước ngụ ấp 6- Xã An Nhơn Tây- Huyện Củ Chi.
Bước vào cơ sở nuôi dưỡng không ít bạn trẻ phải thoáng giật mình, khi chứng kiến những tiếng la thất thanh do căn bệnh động kinh của bé, khó khăn hơn là trường hợp của bé Tuyết Ngân với bệnh Xương thủy tinh rất dể vỡ khi xoay mình hoặc cho ăn, vì vậy các Sơ ở nơi đây phải có một lòng tâm huyết và hơn cả là một đôi tay bình dị nhưng đã làm nên một điều diệu kỳ. Với những trường hợp căn bệnh khác nhau, khi được hỏi về tuổi của chính bản thân thì hầu như không bé nào biết được, có những bé trả lời được tên tuổi nhưng khi hỏi lại thì trả lời với một cái tên hoàn toàn khác.
Được nuôi dưỡng cách đây hơn 2 tháng tại trung tâm bé Ninh Duy Vũ 12 tuổi bị bệnh tim bẩm sinh và kèm theo căn bệnh quái ác là hội chứng Đao, vợ chồng cô Lê Thị Luộn cha mẹ của bé ngụ tại Bình Hưng Hòa B lên thăm cháu vào trung tuần tháng 5, không che giấu được sự xúc động khi gặp đứa con của mình những món quà và những nụ hôn đã được người mẹ tặng cho đứa con duy nhất của mình. Nhìn xa xa bóng dáng người cha cứ lặng lẽ nhìn dõi theo hành động của mẹ con mà không khỏi xót xa. Cô Luộn tâm sự “ khi cháu được chăm sóc tại đây vợ chồng tôi thật sự rất yên tâm với sự yêu thương của các Sơ nơi đây. Khi thấy cháu ăn được và lớn lên từng ngày ”.
Khi sinh ra các em đã không may mắn như những đứa trẻ khác, phải mang vác căn bệnh bẩm sinh phải đương đầu và đối diện với sự hành hạ của bệnh tật mà khi ấy các em chỉ biết đập phá la hét với trái bóng, đối với căn bệnh tự kỹ luôn xa lánh tất cả mọi người. Các em đang sống và gồng mình với những khiếm khuyết của bản thân, nghị lực và sự kiên cường đang là vũ khí để chiến đấu từng ngày từng giờ với căn bệnh của mình. Như lẽ tất yếu của loài hoa hướng dương luôn bức mình lên để đón những tia nắng đầu tiên và làm cho cuộc sống của các em ấm áp hơn tươi đẹp hơn.
“ eo hẹp tài chính- lớn lao tinh thần”
Nói về điều kiện học tập và sinh hoạt của các em nơi đây, Sơ Nguyễn Thị Bình quê tại Hà Nội công tác tại đây đã 6 năm cho biết “ Trung tâm đã thành lập được 8 năm với số lượng 70 em và 10 Sơ phục vụ từ học hành, ngủ nghĩ cho đến việc ăn uống và vệ sinh hằng ngày, được biết Trung tâm có một lớp vẽ đặc biệt do các Sơ đảm nhiệm và trực tiếp giảng dạy cho các em vào mỗi buổi sáng nhầm mục đích tạo tư duy cho các em nhưng điều bất ngờ hơn cả là Trung tâm không có nguồn tài trợ chính, kinh phí để duy nhất để duy trì hoạt động chủ yếu là dự vào lòng hảo tâm và từ thiện là chính”.
Khi các em bị bệnh nặng phải chuyển lên bệnh viện tuyến trên thì kinh phí không đủ nhưng Trung tâm vẫn lấy nguồn kinh phí ít ỏi để duy trì hoạt động để lo cho các em dù rất lo kinh phí cho những ngày sau. Điều gây ấn tượng mạnh mẽ đó là những tấm lòng cao cả của Sơ nơi đây với khẩu hiệu của Trung tâm “ Tất cả vì các cháu thân yêu”.Cho đến những bữa cơm tay các Sơ luôn bưng bế, đèo bồng đưa từng muỗng cơm đầy vất vã cực nhọc, nhưng chứa đựng trong đó là cả một tấm lòng một trái tim tâm huyết với trẻ thơ.
Bạn Bích Hiền một thành viên trong nhóm hoạt động xã hội thuộc trường Cao Đẳng Phát Thanh- Truyền Hình II, đã rớm nước mắt khi không che giấu được niềm thương cảm khi chứng kiến sự vật vã của các em, những ánh mắt thơ ngây luôn khắc khoải về một phương trời nơi bệnh tật không còn ngự trị để các em thật sự khỏe mạnh để được đến trường vui chơi học hành như những trẻ em đồng trang lứa.
Những ai đã từng chứng kiến hình ảnh của các em luôn chịu dày vò căn bệnh và sự tận tình chăm sóc của các Sơ nơi đây mới cảm nhận hết sự yêu thương nồng ấm về câu chuyện tình người. Nếu dành thời gian để nói về ước mơ bình dị Trung tâm mong muốn lớn nhất là có được nguồn tại trợ chính để yên tâm hơn trong việc duy trì hoạt động và chăm sóc nuôi dưỡng các em được tốt hơn để mỗi trái tim của các em và sự yêu thương tận tình của các Sơ tại Trung tâm luôn hòa nhập vào dòng chảy của tình yêu thương xã hội Sơ Nguyễn Thị Bình chia sẽ tâm sự.
http://www.google.com.vn/cse/brand?form=cse-search-box&lang=vi">>