Ngày ấy chị bỏ làng ra đi không một lời nhắn lại Chỉ vì yêu không lấy được một người Cứ tưởng chị ném tuổi thơ như vắt quả chanh tươi bỏ vào thùng rác Năm tháng trôi qua, làng dần dà đổi khác Đời sống đi lên chẳng thấy chị trở về Người chị thương, ôm nặng câu thề Gần cuối đường rẽ lối Cả làng nói Anh ta không có lỗi Chị bỏ đi, ai biết đâu tìm Hết chiến tranh, quê trở lại hòa bình Lần lượt người đi xa về thăm quê cũ Họ ngồi lại kể tên những người chưa về đủ Tên chị người ta quên, không ai nhắc nữa rồi Chị biết không, duy chỉ nhất một người Không làm sao quên chị được!
Đ T S
Xem thêm, xin mời vào trang Web:thienphuoc.com hay sieuthihanghiem.com