LỌT CỬA
Khi làm nhà, bắt buộc người ta phải làm cửa. Ít
nhất cũng phải có hai cái cửa, một cửa ra và một cửa vào. Khi làm cửa, người ta
cũng phải chọn kỹ vị trí, sao cho thuận tiện việc ra, vào và thoáng đãng. Cánh
cửa coi thế mà vô cùng quan trọng trong việc bảo vệ ngôi nhà bình yên.
Nước nào cũng vậy, phải giao lưu với thế giới
bên ngoài, tức là phải vô, ra để làm ăn. Do đó, tất cả đều phải có cửa vô ra, tức
là phải có hàng rào kiểm soát với những binh chủng đặc biệt, không ai khác là hải
quan, công an cửa khẩu...và quan trọng nhất là người ký lệnh cho phép mở cửa. Cửa ra vào nếu mở quá nhỏ thì đi lại khó khăn mà mở quá
to thì e khó kiểm soát. Mở cửa như thế nào cho hợp lý, đó là một việc làm không
dể chút nào. Mở cửa hợp lý, vừa tạo thuận tiện đi lại làm ăn, vừa an toàn tuyệt
đối. Có thời kỳ chúng ta đóng cửa, gần như tách biệt với thế giới bên ngoài, trừ
một khung cửa hẹp với một vài nước trong khối. Do vậy người ta làm gì, tiến bộ
đến đâu, chúng ta không hề hay biết, để rồi cam chụi sự lạc hậu, nhất là tụt hậu
về công nghệ.
Những năm gần đây, chúng ta thực hiện chính
sách mở cửa, nền kinh tế của ta hòa nhập vào nền kinh tế thế giới, tăng trưởng
thấy rõ, đời sống của người dân được cải thiện. Tuy nhiên, cái gì cũng có hai mặt,
một mặt trái và một mặt phải, mặt tốt và mặt xấu. Đó là một tất yếu không thể
chối cãi. Khi chúng ta mở cửa, người tốt vào và kẻ xấu lợi dụng trà trộn. Hàng
hóa cũng vậy, từ khi ta mở cửa đến giờ, khắp đất nước ta hàng hóa không thiếu một
thứ gì của tất cả các nước. Hoàng hóa tốt và hàng kém phẩm chất thậm chí cả rác
đều có. Vấn đề ở chỗ người ra lệnh mở cửa và người gác cửa phải tỉnh táo, không
để cho những kẻ, những thứ độc hại lợi dụng trà trộn vào nước ta làm tổn thương
nền kinh tế, ảnh hưởng đến môi trường và làm băng hoại đạo đức lối sống. Nói
thì có vẻ dễ nhưng làm thật khó khăn. Trong một thời gian dài chúng ta đã để lọt
nhiều thứ, gây ác hại không nhỏ. Trong bài này, chỉ đề cập đến những thứ làm ảnh
hưởng đến môi trường sống của chúng ta.
Ốc bươu
vàng, có nguồn gốc từ Nam Mỹ, nhập vào nước ta năm 1979, trở thành" nạn dịch ốc
bươu vàng” tấn công nhiều loại cây trồng đặc biệt là lúa. Hàng ngàn ha lúa của
nhiều địa phương bị ốc bươu vàng phá hoại mà hậu quả đến nay vẫn không tiệt trừ
tận gốc.
Cũng thời gian trên, cây Mai Dương, có nguồn gốc từ châu Mỹ, xuất hiện ở
đồng bằng sông Cửu Long, lan nhanh ra cả nước, phát triển rất mạnh ở vườn quốc
gia Tràm chim, Cát Tiên,Yokdon, hồ Trị An, hồ Hòa Bình…, ảnh hưởng nặng nề đến
môi trường sống.
Rùa tai đỏ, được Cục Môi trường thủy sản Bộ Nông
nghiệp và Phát triển nông thôn cấp phép tháng 4 năm 2010, cho công ty cổ phần
XNK thủy sản Cần Thơ nhập về 40 tấn thả nuôi ở ấp Mái Đầm, xã Phú Thành, huyện
Trà Ôn, Vĩnh Long. Đây là loài, thế giới cấm mua bán vì ảnh hưởng xấu đến môi
trường sống…Chỉ cần những con rùa tai đỏ này lọt ra ao hồ, chúng sẽ sinh sôi, nảy
nở thì nguy hại sẽ vô cùng lớn.
Qua vài thí dụ trên, đủ thấy, hàng rào bảo vệ của
ta có vấn đề. Nói chính xác hơn là chúng ta đã để lọt cửa. Điều đáng quan tâm
là chúng ta để lọt quá nhiều những đối tượng nguy hiểm, những đối tượng tàn phá
môi trường mà thế giới đã cảnh báo. Rõ ràng người gác cửa không có trách nhiệm,
yếu kém về năng lực, thiếu sự hiểu biết, gây những tác hại vô cùng lớn. Sự xử
lý của các cơ quan chức năng lại quá chậm chạp và thiếu kiên quyết. Người ta viện đủ lý do như thiếu văn bản hướng dẫn,
thiếu luật…để cù cưa, đùn qua, đẩy lại. Luật cũng do chúng ta làm ra mà thông
tư chỉ thị cũng vậy, trong tầm tay con người, tại sao lại để kéo dài năm này
sang năm khác. Đó là nguyên nhân của những chuyện tầy đình vẫn cứ tiếp diễn. Kẻ
ăn trộm một con vịt, làm thiệt hại tài sản vài triệu đồng đôi khi bị xử lý nặng
còn những kẻ gây thiệt hại nghiêm trọng, gây tổn thất nặng nề không chỉ về tài
sản mà còn phá hoại môi trường sống lại không bị trừng trị, quả là thiếu công bằng.
Đất nước ta đang trong quá trình đổi mới và phát triển. Chúng ta phải tiếp tục
mở cửa. Đó là sự tất yếu. Song dứt khoát chúng ta không cho ruồi nhặng, rác rưởi
tuồn vào phá hoại môi trường sống, phá hoại kinh tế, phá hoại thuần phong mỹ tục, đạo đức của chúng ta. Người gác cửa
lúc này cần phải tỉnh táo, không để cho bất kỳ ai lợi dụng. Không để cho kẻ xấu, vật
xấu lọt cửa.